Giữa lúc ấy, Bụt lại hiện lên hỏi Tấm:
Tấm kể hết sự tình.
Bụt bảo:
-
Con Bống của con, người ta ăn thịt mất rồi. Con về nhà nhặt lấy xương
nó, kiếm lấy bốn cái lọ mà đựng, rồi đem chôn ở chân giường.
Về nhà, Tấm tìm mãi không thấy được cái xương nào. Con gà thấy thế, kêu:
Tấm bốc cho gà nắm thóc. Gà vào bếp bới một lúc thì xương Bống phơi cả lên mặt tro:
Tấm nhặt bỏ vào bốn cái lọ, đem chôn ở bốn chân giường.
Ðược
ít lâu, có tin vua mở hội. Hai mẹ con con Cám hí hửng sắm sửa quần
lành, áo tốt, còn Tấm vẫn quần áo rách mướp. Ðến ngày hội, mẹ con Cám
lấy một đấu gạo trộn với một đấu thóc bảo Tấm rằng:
- Này , ông ơi , nhặt cho xong cái đống này mới được đi xem hội đấy nhá ..
Dặn xong, mụ tất tả đưa con gái đi ngay
Ngồi nhặt thóc được một lúc, Tấm bực dọc tủi thân òa lên khóc.
Bụt lại hiện lên hỏi:
Tấm thưa:
-
Hôm nay là ngày hội mà con mặc ***** dì con đem thóc trộn với gạo, bắt
con nhặt hết thóc mới được đi xem.Nhặt đến ***** bao giờ mới xong
Bụt bảo Tấm:
- Ðể ta sai một đàn chim sẻ xuống nhặt giúp con.
Ðàn chim sẻ bay xuống kêu ríu rít, nhặt thóc ra đằng thóc gạo ra đằng gạo. Chỉ trong chớp mắt, đàn chim đã nhặt xong.
Nhưng nhìn đến bộ quần áo rách như xơ mướp của mình, Tấm tủi thân muốn khóc.
Bụt lại hiện lên bảo Tấm:
- Con hãy đào bốn cái lọ ở chân giường lên thì sẽ có quần áo mặc.
Tấm
đào lên thì thấy đủ cả quần áo, khăn, giày đẹp đẽ. Một bộ áo mới ba mầu
quan lục, mầu hoa đào, mầu hoàng yến, một cái yếm mầu hoa hiên, một cái
quần nhiễu điều, rồi nào thắt lưng hoa đào, khăn nhiễu tam giang. Ðến
đôi giày văn hài thì thật xinh xẻo, chỉ đôi chân bé nhỏ của Tấm mới đi
vừa. Tấm mặc quần áo, nòng chân vào giày, thấy thứ nào cũng đều vừa cả.
Tấm
lại lấy ở một cái lọ ra được một con ngựa bé tí tẹo. Tấm vừa đặt con
ngựa xuống đất thì nó hí lên một tiếng rồi lớn lên bằng con ngựa thật.
Vua sai lính hầu thử xuống nước mò xem thì nhặt được một chiếc giày văn hài thật xinh xẻo. Vua ngắm nghía chiếc giày, rất vừa ý
Ðến
lượt Tấm xin đến ướm thử, thì vừa vặn xinh. Chiếc giày văn hài mà lính
nhà vua nhặt được cùng với chiếc giày Tấm đang cầm ở tay vừa đúng một
đôiCám đứng ngoài xem, thấy một người con gái tươi giòn rõ là Tấm liền
gọi mẹ bảo rằng
Ðến
khi quân lính đem kiệu đến rước Tấm về cung, hai mẹ con con Cám sán đến
gần xem mới biết đích là Tấm. Hai mẹ con đều lấy làm lạ, không biết Tấm
đã lấy được quần áo và ngựa ở đâu mà đẹp thế...
... Vào cung vua Tấm rất sung sướng, nhưng lòng vẫn nhớ nhà lắm. Nhân ngày giỗ ông già , Tấm xin phép vua về thăm quê...
Thấy Tấm bây giờ sung sướng mụ dì ghẻ rất ghen ghét, nhưng ngoài mặt thì niềm nở, vui cười. Mụ bảo Tấm:
- Con trèo lên cây cau, xé lấy một buồng để cúng bố.
Tấm
vâng lời trèo lên cây. Tấm đang mải với tay xé buồng cau thì mụ dì ghẻ
chặt gốc cây.Thấy cây rung mạnh, Tấm hỏi thì mụ trả lời:
- Àh , ****** mẹ nhiều kiến quá con ạ Dì đuổi kiến cho con đấy mà.
Cây cau gãy, Tấm ngã lộn xuống ao chết cụ luôn . Mụ dì ghẻ lột hết quần áo của Tấm, mặc vào cho Cám
Rồi
mụ sai quân lính mang kiệu đến rước con gái mình vào cung vua, nói dối
là Tấm không may bị ngộ cảm chết, nên đưa em vào thay chị
Tấm
chết hóa thành chim vàng anh, bay thẳng vào cung vua. Vua đi đâu, chim
cũng bay theo. Thấy Cám thua chị đủ mọi bề, và thấy con chim quấn quýt
mình vua thương nhớ Tấm, bảo chim vàng anh rằng:
Vua vừa nói dứt lời, chim vàng anh chui tọt vào tay áo vua
Một hôm, trong khi Cám giặt áo cho vua, chim vàng anh đậu ở cành cao, chim bảo:
- Giặt áo chồng tao, thì giặt cho sạch...